Hướng dẫn mới trên bách khoa toàn thư về các loại cocktail khuấy, lắc, rót, trộn, đánh bọt, dầm...

15 1 / 2022
Đăng bởi: lovebird21c

Hướng dẫn mới trên bách khoa toàn thư về các loại cocktail khuấy, lắc, rót, trộn, đánh bọt, dầm...

nguồn: New York Times,

biên dịch: Takya Đỗ,

An Encyclopedic New Guide to Cocktails Stirred, Shaken, Rolled, Tossed, Swizzled, Muddled...

 

Hướng dẫn mới trên bách khoa toàn thư về các loại cocktail khuấy, lắc, rót, trộn, đánh bọt, dầm...

 

 


 

Do you know what a “boomerang” means, in bar terms?

 

Bạn có biết “boomerang” nghĩa là gì trong thuật ngữ quán bar?

 

 

 

Before I read “The Oxford Companion to Spirits and Cocktails,” edited by David Wondrich with help from Noah Rothbaum, I didn’t. Now I do, and the information has cheered me up considerably.

 

Trước khi tôi đọc “The Oxford Companion to Spirits and Cocktails” (“Sách hướng dẫn của Oxford về các loại rượu mạnh và cocktail”) do David Wondrich biên soạn với sự trợ giúp của Noah Rothbaum, tôi chưa biết nghĩa của nó. Giờ đây tôi đã biết, và thông tin ấy đã khiến tôi phấn chấn lắm.

 

 

 

The glass will be sealed with cling wrap and, because the practice is more or less illegal, tucked into a paper bag or go-box.

 

Ly ấy sẽ được bịt kín bằng màng bọc thực phẩm và, vì hành động này ít nhiều là bất hợp pháp, nên nó được nhét vào một túi giấy hoặc hộp đựng đồ.

 

 

 

Customers act as couriers.

 

Khách hàng đóng vai trò người giao hàng.

 

 

 

The name derives from the fact that if you send a nice drink to your cocktail-vending friend, you’ll likely receive one in return.

 

Cái tên này bắt nguồn từ thực tế là nếu bạn gửi một ly rượu ngon cho người bạn bán cocktail của mình, nhiều khả năng bạn sẽ nhận được một ly đáp lễ.

 

 

 

“The Oxford Companion to Spirits and Cocktails” is an enormous and authoritative work of scholarship, nearly a decade in the making.

 

Cuốn sách “The Oxford Companion to Spirits and Cocktails” là một tác phẩm học thuật đồ sộ, có căn cứ tin cậy và uyên bác, được biên soạn trong gần một thập kỷ.

 

 

 

The book covers, in some 1,150 entries across 834 pages, nearly every aspect of its subject matter, from absinthe spoons to maceration to the Zombie.

 

Cuốn sách bao gồm – trong khoảng 1.150 mục từ suốt 834 trang giấy – hầu như mọi khía cạnh thuộc chủ đề của nó, từ những chiếc thìa pha rượu absinthe đến việc ngâm đối với cocktail Zombie.

 

 

 

A boomerang is a drink sent by a bartender in one bar to a bartender in another.

 

Boomerang là một ly rượu được người pha chế ở quán bar này gửi cho người pha chế ở quán bar khác.

 

 

 

You enter as if through batwing saloon doors.

 

Cứ như thể bạn bước vào qua những cánh cửa lửng hình cánh dơi của quán rượu.

 

 

 

Buy a copy for the curious drinker in your life and perhaps he or she will boomerang one back to you.

 

Hãy mua một cuốn cho người bạn đời ham rượu hiếu kỳ của bạn và có lẽ họ sẽ boomerang lại bạn một cuốn.

 

 

 

Wondrich, a former English professor, is a longtime drinks historian and writer, notably for Esquire.

 

Wondrich, nguyên là giáo sư Anh ngữ, là một nhà sử học và cây bút viết về đồ uống lâu năm, đặc biệt là viết cho tạp chí Esquire.

 

 

 

His books include “Imbibe!” (2007), which was the first cocktail book to win a James Beard Award.

 

Sách của ông bao gồm "Imbibe!" (“Hãy uống!”) (năm 2007), là cuốn sách về cocktail đầu tiên giành được Giải thưởng James Beard.

 

 

 

He’s been a key player in the cocktail renaissance of the past few decades, alongside such figures as the mixologist Dale DeGroff and the bar owner Audrey Saunders, both of whom contribute to this book.

 

Ông là người đóng vai trò chủ chốt trong thời kỳ phục hưng cocktail của vài thập kỷ vừa qua, cùng với những nhân vật như nhà pha chế Dale DeGroff và chủ quán bar Audrey Saunders, cả hai đều có đóng góp vào cuốn sách này.

 

 

 

In a properly run country, DeGroff’s face would be on a postage stamp.

 

Ở một quốc gia được điều hành hợp thức, khuôn mặt của DeGroff có thể đã được in trên tem thư.

 

 

 

If your bar now uses fresh juices and decent spirits, your restaurant has a cocktails list and your liquor store carries 60 varieties of whisky — spell it without the “e,” this book insists — where it once carried six, Wondrich and his 150 contributors deserve a measure of thanks.

 

Nếu quán bar của bạn hiện giờ đang sử dụng những loại nước trái cây tươi và rượu mạnh ngon, nhà hàng của bạn có một danh sách các loại cocktail và tiệm rượu của bạn có 60 loại rượu whisky đủ loại – hãy đánh vần từ whisky không có chữ “e”, cuốn sách này khăng khăng bảo thế – nơi mà một thời chỉ có sáu loại, thì Wondrich và 150 cộng tác viên của ông xứng đáng là mẫu chuẩn để tri ân.

 

 

 

As one participant, Lauren Viera, writes, “once a person has had a truly well-made cocktail, it’s hard to go back.”

 

Là một người tham gia vào cuốn sách, Lauren Viera viết: “một khi người ta đã thưởng thức một ly cocktail được pha ngon thực thụ, rất khó để trở về nguyên trạng [như lúc chưa thưởng thức nó].”

 

 

 

If this movement has spun off some preachiness and pretension (waxed mustaches, affected tattoos, pinstripe vests, cutesy drink names, inflated bills), it’s been a small price to pay.

 

Nếu phong trào này đã phát sinh ra tính vênh vang và thái độ khoe khoang (ria mép vuốt sáp, hình xăm giả tạo, áo vest kẻ sọc, đồ uống được đặt tên điệu đà, hóa đơn lạm phát), thì đó chỉ là cái giá nhỏ phải trả.

 

 

 

Some of the material in “The Oxford Companion to Spirits and Cocktails” is relatively heavy going.

 

Một số tài liệu trong “Oxford Companion to Spirits and Cocktails” tương đối nặng nề.

 

 

 

There are entries on, for example, charcoal filtration, cryoextraction, heat exchangers, sour mash and water-bath stills.

 

Có các mục từ trên đó, chẳng hạn như lọc than, chiết xuất lạnh, thiết bị trao đổi nhiệt, ủ chua và nồi chưng cất ngâm nước.

 

 

 

The vagaries of distillation cover nine pages.

 

Những sự thất thường của quá trình chưng cất phủ kín chín trang giấy.

 

 

 

Long and sometimes sleepy essays cover the world region by region.

 

Những bài luận dài dặc và đôi khi gây buồn ngủ bao hàm cả thế giới từ khu vực này đến khu vực khác.

 

 

 

These passages will allow you to convince yourself, and perhaps even your spouse, that your interest in getting wasted is an academic pursuit.

 

Những đoạn văn như vậy sẽ khiến bạn tự thuyết phục mình, và có lẽ thậm chí cả vợ hoặc chồng bạn, rằng sự quan tâm thích thú đang bị lãng phí của bạn chính là sự theo đuổi học thuật.

 

 

 

Gleanings, like garnishes, are tucked in. In the entry for Galliano, the sweet herbal liqueur, for example, we learn why it’s a must-have in bars:

 

Những tin tức lượm lặt, giống như hoa lá tô điểm, cũng được nhồi nhét vào. Chẳng hạn như trong mục từ về Galliano, thứ rượu mùi thảo mộc ngọt ngào, chúng ta biết được lý do vì sao nó là thứ phải có trong các quán bar:

 

 

 

The long-necked bottle is ideal to grab when a bartender needs impromptu self-defense.

 

Cái chai cổ dài đó thật lý tưởng để tóm lấy khi một người pha chế cần phải tự vệ bất thình lình.

 

 

 

Here are some things at which this book looks askance: alcopops, the Alexander Cocktail (for those “who have just been taken off stick candy,” one guidebook said), blenders (unless in careful hands), stunt garnishes (i.e. skewered cheeseburgers on a Bloody Mary) and hot buttered rum, overrated because, as Wayne Curtis writes, “the butter often leaves a slick.”

 

Đây là một số thứ khiến cuốn sách này có vẻ đáng ngờ: alcopops [đồ uống ngọt có cồn và sủi bọt ga], Cocktail Alexander (dành cho những người “vừa mới bị tước mất kẹo que”, một cuốn sách hướng dẫn nói thế), máy xay (trừ phi ở trong những đôi tay cẩn thận), đồ trang trí trình diễn (tức là xiên bugger pho mai đặt trên ly cocktail Bloody Mary) và rượu rum bơ nóng, được đánh giá quá cao bởi vì, như Wayne Curtis viết, "bơ thường để lại vết loang".

 

 

 

The editors are also opposed to “flair” bartending, of the sort Tom Cruise demonstrated in the 1988 movie “Cocktail.”

 

Các nhà biên soạn cuốn sách cũng phản đối kiểu phục vụ bar “phong cách”, cái kiểu mà Tom Cruise đã thể hiện trong bộ phim “Cocktail” năm 1988 ấy.

 

 

 

The exception to this rule, I would stipulate, is Sam’s ability, in “Cheers,” to slide a glass of beer around the corner of his bar.

 

Ngoại lệ đối với quy tắc này, tôi có thể ước định, là khả năng của Sam, trong phim truyền hình dài tập “Cheers”, phi một ly bia trượt quành qua góc quầy bar của mình.

 

 

 

Among the things this book admires: Laird’s Bonded Apple Brandy; using dense, very cold ice; knowing how to “spank” an herbal garnish; understanding the variety of ways to shake and stir and roll and toss; having a firm handle on muddling, layering, swizzling.

 

Trong số những thứ mà cuốn sách này ca ngợi có loại cocktail từ rượu Bonded Apple Brandy [rượu brandy táo được đóng chai tại kho ngoại quan] của hãng Laird; dùng đá thật lạnh và đông đặc; biết cách "búng vào" một loại thảo mộc trang trí; hiểu biết nhiều cách để lắc và rót và trộn; rất thành thạo kĩ năng dầm, đánh bọt, phân tầng.

 

 

 

The martini is considered at length.

 

Martini được xem xét rất tỉ mỉ.

 

 

 

I like mine shaken because they always seem colder and because the ice crystals that swim briefly on the surface are ethereal.

 

Tôi thích cocktail martini của tôi được lắc vì nó luôn có vẻ lạnh hơn và vì những hạt băng trong như pha lê thoáng nổi trên bề mặt rất tao nhã.

 

 

 

I also like mine extremely dry.

 

Tôi cũng thích nó cực kỳ dry [rất ít rượu vermouth trong thành phần].

 

 

 

I was secretly pleased to read, in the 2018 Times obituary of Tommy Rowles, a longtime bartender at Bemelmans Bar, that his secret was to omit vermouth entirely.

 

Tôi thầm hài lòng khi đọc, trong cáo phó trên tờ Times năm 2018 về Tommy Rowles, một người pha chế lâu năm tại quán bar Bemelmans, rằng bí quyết của ông ta là loại bỏ hoàn toàn rượu vermouth.

 

 

 

“A bottle of vermouth,” he said, “you should just open it and look at it.”

 

"Một chai rượu vermouth", ông nói, "bạn chỉ nên mở nó ra và ngắm thôi."

 

 

 

Modern cocktail orthodoxy is not kind to me, or to Tommy.

 

Tính chất chính thống của cocktail hiện đại không tốt lành gì đối với tôi, hay với Tommy.

 

 

 

Saunders complains, in an entry on atomizers that spray a mist of vermouth, about those who “mistakenly believed that the best martinis should contain only a whisper of vermouth.”

 

Saunders phàn nàn – trong một mục từ về máy phun dùng để phun sương rượu vermouth – về những người "lầm tin rằng những ly martini ngon nhất chỉ nên thoảng qua một chút rượu vermouth".

 

 

 

As to shaking versus stirring, Saunders is cagey about whether “bruising” gin is a thing, but you lose silkiness if you shake, she argues, and worse, you get bubbles and over-dilution.

 

Khi so sánh lắc với khuấy, Saunders rất nước đôi về vấn đề liệu “làm bầm dập” rượu gin [lắc mạnh khiến vị gin trở nên gắt] có phải là một việc hay ho không, nhưng bạn sẽ làm mất đi sự mềm mượt nếu bạn lắc, chị lập luận, và tệ hơn, cocktail của bạn sẽ nổi bong bóng và loãng toẹt.

 

 

 

Saunders is among my heroes, but here we momentarily part ways.

 

Saunders là một trong những người hùng của tôi, nhưng ở đây chúng tôi tạm thời chia tay nhau.

 

 

 

Vodka martinis aren’t considered at any length in this book, but I get the sense that the editors would not entirely approve.

 

Vodka martini hoàn toàn không được xem xét trong cuốn sách này, nhưng tôi cảm nhận rằng các nhà biên tập sẽ hoàn toàn không ưng thuận.

 

 

 

The best paean to that tipple appeared in Lawrence Osborne’s amazing book “The Wet and the Dry.”

 

Lời tụng ca hay nhất cho thứ cocktail đó đã xuất hiện trong cuốn sách tuyệt hay “The Wet and the Dry” của Lawrence Osborne.

 

 

 

He consumed a vodka martini in a bar in Beirut and decided that, with its olive, it tasted like the “cold seawater at the bottom of an oyster.”

 

Ông đã uống một ly vodka martini trong một quán bar ở Beirut và quả quyết rằng, với ô liu, nó có vị giống như “nước biển lạnh dưới bụng một con hàu”.

 

 

 

Elsewhere, Wondrich — in photographs he vaguely resembles a St. Bernard, of the sort that arrives with a little keg of brandy strapped under its neck — skewers “birdbath-sized” martini glasses, inevitably served with “a pigtail of pithy lemon peel floating in it.”

 

Ở một nơi nào đó khác, Wondrich – trong những bức ảnh mà ông phảng phất giống một con chó St. Bernard, loại chó mà thường chạy đến với một thùng rượu mạnh buộc dưới cổ ấy – xiên xỏ những ly rượu martini “cỡ chậu tắm chim”, chắc chắn được phục vụ với “một cuộn cùi vỏ chanh lềnh bềnh trong đó."

 

 

 

He is excellent on the “cultural detritus from which cocktail history is constructed — a heterogeneous mass of bartender’s guides, nightlife columns, marketing brochures, diaries, pulp novels, liquor-store advertisements and the like.”

 

Ông là người xuất sắc về “tàn tích văn hóa mà từ đó lịch sử cocktail được xây dựng nên – một đống sách hướng dẫn pha chế khác nhau, các chuyên mục cuộc sống về đêm, tập sách quảng cáo tiếp thị, nhật ký, tiểu thuyết lá cải, quảng cáo của tiệm rượu và những thứ tương tự”.

 

 

 

Photographs from his own collection of this material illustrate the text.

 

Những bức ảnh từ bộ sưu tập tài liệu cho cuốn sách này của cá nhân ông đã được dùng minh họa cho văn bản.

 

 

 

Like a crate-diving disc jockey, he is on a mission to dig deep and geek out over his discoveries.

 

Giống như một DJ lặn lội đi tìm đĩa nhạc, ông đang làm nhiệm vụ đào bới thật sâu và rất phấn khích về những phát hiện của mình.

 

 

 

He wants to promote the best ways of doing things, which usually but not always are the old ways.

 

Ông muốn thúc đẩy những cách làm hay nhất, đó thường là mà không phải lúc nào cũng là những cách cổ điển.

 

 

 

I sometimes pick up a new book and think about all the cups of coffee, trips to the bathroom and nose-picking that attended the writing of it.

 

Đôi khi tôi cầm một cuốn sách mới lên và nghĩ ngợi về tất cả những tách cà phê, những chuyến đi vào phòng tắm và ngoáy mũi tham gia vào quá trình viết nó.

 

 

 

For every such entry, however, there’s a tight, witty profile of a forgotten bartender or a remote but brilliant bar from the 1930s or a neglected writer or a spirit worth investigating.

 

Tuy nhiên, mỗi mục từ như vậy đều kèm theo một tiểu sử cô đọng, hóm hỉnh về một người pha chế đã bị lãng quên hoặc một quán bar ở nơi hẻo lánh nhưng đặc sắc từ những năm 1930 hoặc một nhà văn không ai để ý đến hoặc một loại rượu mạnh đáng được điều nghiên.

 

 

 

Holding this book, I thought of the mornings after.

 

Giữ cuốn sách này trên tay, tôi nghĩ ngợi đến những buổi sáng mai ngày.

 

 

 

Classic cocktail recipes are revised and updated.

 

Các công thức pha chế cocktail cổ điển được sửa đổi và cập nhật.

 

 

 

If I have one complaint, it’s that there is no entry titled: “Hangover, the.”

 

Nếu tôi có một điều phải phàn nàn, thì đó là không có mục từ nào với tiêu đề: “Hangover, the.” (“Chếnh choáng, cơn”).



The Oxford Companion to Spirits and Cocktails
Edited by David Wondrich with Noah Rothbaum
Illustrated. 834 pages. Oxford University Press. $65.

Chia sẻ: